Cách đây 5 năm về trước, tôi tham gia một cộng đồng lúc ấy nhóm vừa mới ra đời nên nhân lực còn ít. Tôi tham gia được vài lần và quan sát thấy các anh chị tình nguyện viên làm việc nhiều không xuể. Trong đầu tôi đã lóe lên muốn làm gì đó để hỗ trợ bớt phần nào. Vốn là người hướng nội, suy nghĩ nhiều nhưng sợ bày tỏ quan điểm ra bên ngoài, tôi đã tự nguyện xin đảm nhận công việc đơn giản nhất là đăng lịch nhóm hằng tuần.
Mục đích đầu tiên khi viết của tôi là được giúp đỡ người khác. Mỗi bài đăng là câu từ rất ngắn, đơn giản, dần dần tôi dám lồng ghép thêm ý kiến cá nhân. Điều đó đã mang lại cho tôi nhiều niềm vui thầm kín. Tôi thấy mình đã nói ra một chút và được đón nhận bởi một ai đó.
Thực vậy giúp người cũng là đang giúp mình. Dần dần tôi bắt đầu mạnh dạn hơn viết ra những suy nghĩ, cảm xúc, chất chứa trong lòng xuống giấy thay vì chỉ để trong đầu, trong bụng như trước đây. Những câu chữ rất nhạt nhẽo, rời rạc, dài dòng rồi lại ngắn gọn, cũng có lúc hay ho. Lần đầu tiên trong đời, tôi cảm thấy đã tìm được cho bản thân một cách thức thể hiện ra thế giới bên ngoài phù hợp đến vậy. Càng bày tỏ ra giấy các con chữ như dần đánh thức các miền kí ức ngủ quên, những tảng băng chìm cứ vậy mà tan ra. Các cung bậc cảm xúc được tác hiện lại và biết bao vết thương lòng trong tôi lại được dịp nhìn nhận và tự lành lặn. Vì vậy tôi chọn viết mỗi ngày là cách nhìn rõ con người thật của mình.
Từ nhỏ đến bây giờ, tôi có cái tính là nếu tất cả mọi người đều mua chiếc áo A dù rất đẹp, thời thượng đến mấy thì tôi thà mua chiếc áo B khác biệt còn hơn. Tôi không thích đi theo số đông vì vậy tôi ghét làm gì đó mà lặp đi lặp lại quá nhiều. Nói chính xác là tôi thích sự sáng tạo và mới mẻ. Trải qua nhiều công việc, vai trò khác nhau tôi vẫn chọn và duy trì viết là cách nuôi dưỡng khả năng sáng tạo, cuộc sống mới mẻ theo cách của mình.
Viết đã trở thành một niềm vui, sở thích cho mảnh ghép cuộc sống của tôi. Tôi mơ ước có thể biến niềm vui sở thích đó thành công việc, sự nghiệp của mình. Để làm được điều đó tôi sẽ dành thời gian tập viết, đọc sách đều đặn mỗi ngày. Đặc biệt tôi sẽ học cách nuôi dưỡng bản thân nhiều hơn vì tôi tin viết giúp nuôi dưỡng lại bản thân và khi nuôi dưỡng bản thân tôi cũng viết tốt hơn.
Tôi chọn viết nhưng viết cũng đã chờ sẵn ở đó để chọn tôi. Dù sao đi nữa với những mục đích trên tôi tin viết là cách thức phù hợp với con người, tính cách thật, mục đích sống trong đời của mình. Mục đích viết lách của bạn là gì?
Hani Ngọc
Komentarai